Chuyện tình của mình thật không dễ dàng.
Một ngày nào đó kết thúc lửng lơ.
Em cũng không bất ngờ.
Em không thể nào tin rằng một sớm mai thức dậy, nắng vẫn chan hoà.
Chỉ một điều là, anh chợt biến mất khỏi em.
Chorus:
Mùa đông là quá lạnh để có thể chia tay.
Vì mùa đông rất cần có đôi vòng tay.
Người ta ôm lấy nhau.
Người ta quấn quýt nhau.
Tại sao em và anh cứ phải quên nhau?
Mùa đông là quá lạnh để có thể quên anh.
Sự thật là em vẫn nhớ anh bất kể đêm ngày.
Cứ chỉ mong, những ngày qua.
Chỉ là cơn mơ đến lúc thức giấc, chỉ vậy thôi.
Hòa vào dòng người trên phố tấp nập.
Người ta vội vã như ai cũng có một người đang chờ.
Tất cả chỉ khiến em thêm buồn hơn.
Em không thể nào tin rằng một sớm mai thức dậy, nắng vẫn chan hoà.
Chỉ một điều là, anh chợt biến mất khỏi em.
Mùa đông là quá lạnh để có thể chia tay.
Vì mùa đông rất cần có đôi vòng tay.
Người ta ôm lấy nhau.
Người ta quấn quýt nhau.
Tại sao em và anh cứ phải quên nhau?
Mùa đông là quá lạnh để có thể quên anh.
Sự thật là em vẫn nhớ anh bất kể đêm ngày.
Cứ chỉ mong, những ngày qua.
Chỉ là cơn mơ đến lúc thức giấc, chỉ vậy thôi.
Mùa đông không để dành hơi ấm anh được đâu.
Ngoài đường người lướt qua, từng đôi cứ lướt qua.
Chỉ riêng em lạc trong nỗi đau chia xa.
Mùa đông là quá lạnh để có thể quên anh.
Sự thật là em vẫn nhớ anh bất kể đêm ngày.
Cứ chỉ mong, những ngày qua.
Chỉ là cơn mơ đến lúc thức giấc, chỉ vậy thôi.
Mùa đông là quá lạnh để có thể xa nhau.
Mùa đông không để dành hơi ấm anh được đâu.
Ngoài đường người lướt qua, từng đôi cứ lướt qua.
Chỉ riêng em lạc trong nỗi đau chia xa.
Mùa đông là quá lạnh để có thể quên anh.
Sự thật là em vẫn nhớ anh bất kể đêm ngày.
Cứ chỉ mong, những ngày qua.
Chỉ là cơn mơ đến lúc thức giấc, chỉ vậy thôi.
Моя любовь непростая.
Когда-нибудь конец закончится.
Я тоже не удивлен.
Я не могу поверить, что однажды утром проснуться, солнечный все еще чан.
Только одно, вы внезапно исчезли от меня.
Припев:
Зима слишком холодная, чтобы расстаться.
Потому что зимой нужна пара оружия.
Люди обнимают друг друга.
Люди связывают друг с другом.
Почему мы с тобой должны забыть друг друга?
Зима слишком холодная, чтобы тебя забыть.
Правда в том, что я все равно скучаю по тебе независимо от ночи.
Просто надежда, прошлое.
Просто мечта просыпаться, только это.
Входите в очередь на оживленной улице.
Люди торопятся, потому что каждый человек ждет.
Все только меня огорчает.
Я не могу поверить, что однажды утром проснуться, солнечный все еще чан.
Только одно, вы внезапно исчезли от меня.
Зима слишком холодная, чтобы расстаться.
Потому что зимой нужна пара оружия.
Люди обнимают друг друга.
Люди связывают друг с другом.
Почему мы с тобой должны забыть друг друга?
Зима слишком холодная, чтобы тебя забыть.
Правда в том, что я все равно скучаю по тебе независимо от ночи.
Просто надежда, прошлое.
Просто мечта просыпаться, только это.
Зима не спасает тепло, которого нет.
В дополнение к прохожему, каждая пара проходов.
Я одинок в отвлечении.
Зима слишком холодная, чтобы тебя забыть.
Правда в том, что я все равно скучаю по тебе независимо от ночи.
Просто надежда, прошлое.
Просто мечта просыпаться, только это.
Зима слишком холодная, чтобы быть обособленной.
Зима не спасает тепло, которого нет.
В дополнение к прохожему, каждая пара проходов.
Я одинок в отвлечении.
Зима слишком холодная, чтобы тебя забыть.
Правда в том, что я все равно скучаю по тебе независимо от ночи.
Просто надежда, прошлое.
Просто мечта просыпаться, только это.